Có những người phụ nữ rất đặc biệt, nếu không phải từ chính bản thân họ trải lòng, có lẽ nhiều người sẽ chỉ biết về họ như một nữ tướng trên thương trường, luôn mạnh mẽ, quyết đoán, năng động, không chỉ hiểu rõ từng chi tiết mà họ còn có khả năng phán đoán rất sâu sắc và sở hữu sự nghiệp đáng ngưỡng mộ… Ấy thế nhưng từ sâu thẳm bên trong những người phụ nữ ấy lại chất chứa nhiều nỗi niềm, rất yếu mềm, dễ xúc động như thiên bẩm mà tạo hóa đã ban tặng cho người phụ nữ.… Doanh nhân Nguyễn Thị Minh Thanh là người như thế.

Có thể thấy để xây dựng được một sự nghiệp như hôm nay, chị Minh Thanh không chỉ cần một tư duy lớn, một nỗ lực lớn mà còn cả sự mạnh mẽ, táo bạo không phải ai cũng làm được. Nhưng liệu chị có luôn bản lĩnh như thế, hay cũng có lúc yếu mềm, có lúc tha thiết mong được yêu thương, vỗ về…?
Chị từng chia sẻ: “Là phụ nữ thì dù có mạnh mẽ đến đâu cũng có lúc yếu mềm, cuộc sống đơn chiếc, vừa làm mẹ, vừa làm cha sao bằng có được một bờ vai để nương tựa”. Nhưng cuộc đời chị đã không có được may mắn đó.
Trải qua một cuộc hôn nhân đỗ vỡ, một mình đưa hai con nhỏ rời xa quê hương lên Hà Nội lập nghiệp. Với chị quãng thời gian ấy là một hành trình chạy trốn gian nan, vất vả. Chị chạy trốn khỏi chính mình, khỏi những suy nghĩ tiêu cực quẩn quanh trong đầu óc mình lúc bấy giờ.

Chị nói: Thói thường thì khi bản án ly hôn đã được ký thì về lý và tình họ đã trở thành những người xa lạ, thậm chí có cả những oán hận.
Nhưng với chị thì lại khác, chị luôn nhìn theo hướng tích cực rằng: Dù người cũ có như thế nào đi chăng nữa thì đó cũng là người mà mình đã lựa chọn, người một thời mình đã gắn bó và hơn hết đó là cha của các con mình nên chị chỉ xem như đôi bên hết duyên, hết nợ.
Chính bởi vậy nên dù đã chia tay nhau, nhưng chị và các con rất mong nếu người cũ nên duyên mới và sống cuộc sống hạnh phúc, an yên… Nhớ lại khi nghe tin người cũ đi bước nữa dù thật tâm vun vén cho hạnh phúc mới của người chồng cũ để rồi đêm về nức nở với những dòng thơ cho mình:
“Chỉ còn lại một mình ta.
Người đi lấy vợ mẹ cha yên lòng
Chiều đông giá lạnh mênh mông
Buồn vui lệ chảy đôi dòng cuốn theo….”

Ngày ấy chị đã lặng lẽ khóc dòng một đêm trắng, khóc cho mình và khóc cho người, khóc cho nhân duyên 20 năm nặng nghĩa vợ chồng. Có lẽ mọi vui buồn, hờn giận đã được cuốn trôi theo dòng nước mắt, để rồi sáng ra chị thấy lòng mình thanh thản.
Nhưng cũng chính vào thời khắc ấy chị chợt nhận ra rằng, đằng sau mỗi cuộc hôn nhân tan vỡ thì chỉ khi một trong hai người chính thức đi bước nữa thì cuộc hôn nhân đó mới chính thức đặt dấu chấm hết vì đối phương đã có thêm một mối quan tâm khác, họ không thể toàn tâm song song cùng mình hướng về một mối quan tâm chung là các con nữa.

Chị đã cùng các con thành tâm lo chu toàn mọi việc để bố của các con tôi cảm thấy an tâm tận hưởng trọn vẹn niềm vui hạnh phúc tái hôn.
Và sau này khi bố của các con gặp bệnh hiểm nghèo thì hơn hơn mười năm qua mẹ con chị vẫn tậm tâm cùng gia đình chăm lo chu đáo.
Điều đặc biệt là ông xã hiện nay của chị cũng luôn hoan hỷ đồng hành cùng chị. Chia sẻ những điều này, người phụ nữ vốn nổi tiếng quyết đoán trong công việc lại có thể khóc ngon lành như một đứa trẻ.
Với nhiều cung bậc cảm xúc chất chứa, chị tiếp câu chuyện còn dang dở: “Có lẽ tình cảm là thứ khó lý giải nhất. Trong lúc mạnh mẽ nhất, quyết liệt nhất thì mình lại có cách cư xử hết sức đàn bà, đó là lòng thương và tình người sâu nặng.

Hiện tại, chị đang rất hạnh phúc bên gia đình của mình. Ông xã chị xuất thân là người làm khoa học, nhưng lại làm thơ lại rất hay, đặc biệt là thơ tình.
Anh chị gặp nhau cơ duyên là qua công việc, còn đến được với nhau thì đúng là lại từ những vần thơ. Những vần thơ không chỉ hay về câu chữ mà nó rất chân thực như chính con người của anh. Cũng chính những vần thơ ấy là nhịp cầu dẫn lối để 2 người tìm được tri kỉ của đời mình.
Nó không phải là tình yêu cuồng nhiệt như thuở đôi mươi, không tồn tại sự nũng nịu, giận hờn… Nó là sự đồng điệu trong cách nghĩ, là sự thấu hiểu từ ánh mắt đến tâm hồn. Nói về cuộc sống hôn nhân, chị cũng trải lòng về gia đình khi cả đôi bên đều có các con riêng và đều đã trưởng thành.
Thời gian đầu điều chị lo ngại nhất chính là khoảng cách giữa các thành viên trong gia đình. Nhưng chị cũng luôn tin “Lời nói từ trái tim sẽ đến được trái tim” nếu yêu thương chân thành sẽ được đáp lại bằng sự chân thành yêu thương.

Chị đã dùng tình yêu, sự bao dung của mình để gắn kết tình thân và cho đến bây giờ điều khiến chị cảm thấy hạnh phúc và tự hào nhất là có một gia đình trọn vẹn, dù là con anh, con tôi nhưng các con chúng tôi luôn thật lòng yêu thương và quý trọng nhau.
Điều đặc biệt ở chị nữa đó chính là cách chị dùng chữ “Tình” để đối nhân xử thế, với gia đình, họ hàng, với tổ ấm của mình và cả với người cũ. Chính chị là cầu nối để gia đình mới của mình và gia đình của chồng cũ trở thành những người thân thiết nhất với nhau, để các con của chị cảm thấy ấm lòng khi luôn có Mẹ đồng hành quan tâm chăm lo cho tất cả các bên nội, ngoại.
Chị luôn tâm niệm rằng chính bởi tình yêu thương và sự hy sinh của Cha-Mẹ và những năm tháng đói nghèo được tôi luyện trong cái nôi “Vừa học vừa làm” đã hun đúc cho chị bản lĩnh và khát vọng về một cuộc sống tốt đẹp cho các con sau này đã là động lực cho chị bước tiếp.
Nghe những điều chị Minh Thanh chia sẻ tôi thật sự ngưỡng mộ người phụ nữ không chỉ tài sắc vẹn toàn mà cái Tâm của chị cũng thật sáng, Người phụ nữ ấy thật cao thượng, cũng thật thông minh khi biết chọn cách sống làm sao cho chính mình thấy an yên nhất. Bên trong người phụ nữ mạnh mẽ chị chọn tôn trọng nội tâm duy tình của mình, dù đôi lúc yếu mềm nhưng đó mới là chính con người chị.
Biên tập: Tú Quỳnh